VÀ ĐÓ LÀ EM…
Tình cờ FB nhắc lại bức hình kỉ niệm những năm đầu về với Bảo Ninh, về làn da ngăm đen của mình qua sương gió Bảo Ninh. Mình viết vội vài dòng tặng riêng mình và những người đã và đang về với Bảo Ninh chung sự nghiệp trồng người!
Yêu lắm Bảo Ninh, quê hương thứ hai của mình!
Và đó là em, mặn mòi hương gió biển
Hai mươi mấy năm rồi dùng dằng mãi chưa xa
Bảo Ninh ơi, qua gian khó, phong ba
Giờ đã thành một miền quê mơ ước…
Chẳng thể nào, chẳng thể nào quên được
Những tháng ngày dài cát bỏng rát chân ai
Cho hôm nay và cả những ngày mai
Trang sách mới cho đời thêm trang mới…
Bảo Ninh yêu ơi, tháng ngày ta đi tới
Ríu rít em thơ, tiếng ca hát, nô đùa
Vẫn còn đây bến đò cũ, rặng dừa
Vẫn còn trong ta, vẫn nguyên trong hoài niệm…
Và đó là em…
thêm mặn mòi hương biển…
Lê Mai- HT Tiểu học số 1 Bảo Ninh